Những câu chuyện nhỏ giản dị quanh tôi

Tôi luôn tự hỏi, sẽ có bao nhiêu câu chuyện về những ngày tháng chống dịch khó quên này? Những câu chuyện nhỏ nhỏ mà tôi ghi lại dưới đây luôn làm tôi tự nhủ: “Ừ, chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi, rồi tất cả sẽ ổn...”.

Anh Thành trong lần gặp mặt con đầu tiên 

Con của anh công nhân Trần Chung Thành, Điện lực Liên Chiểu (PC Đà Nẵng) được sinh ra đúng ngày thành phố Đà Nẵng thực hiện giãn cách xã hội theo Chỉ thị 16.

Niềm vui làm ba chỉ trong thoáng chốc, anh Thành vội vã đưa vợ con đến chốt kiểm soát dịch Đà Nẵng – Quảng Nam rồi lặng lẽ đứng nhìn vợ cùng con trai nhỏ dần khuất bóng đi về quê ngoại. Còn anh, lại mải miết theo những ca trực cứ thế nối tiếp cùng đồng nghiệp tại đơn vị.

Nỗi nhớ vợ con cứ nhân theo thời gian - 1 tháng rồi 2 tháng cho đến nay, tất cả chỉ có thể gói ghém vào màn hình chiếc điện thoại nhỏ xíu của “hai đầu nỗi nhớ” cùng lời hẹn của chị Minh Huy – vợ anh Thành: “Mong sao Đà Nẵng hết dịch để cả nhà ta lại được đoàn tụ”.

Cũng như anh Thành, gia đình anh Lương Hồng, một đồng nghiệp khác tại Điện lực Hải Châu, hiện đang ở Quảng Nam. Những ngày cuối tháng 7/2021, khi “Ai ở đâu, ở yên đó”, anh Hồng “đứng trước 2 sự lựa chọn – đó là gia đình ở quê hay là "đóng quân" tại đơn vị. "Và dù rất nhớ và muốn được ở bên gia đình nhưng anh đã suy nghĩ đắn đo và chọn đồng hành cùng anh em Điện lực”, anh bồi hồi nhớ lại.

Với số nhân lực giảm chỉ còn phân nửa để đảm bảo yêu cầu phòng chống dịch, anh cùng đồng nghiệp phải đảm đương khối lượng công tác không nhỏ. Hàng ngày, anh Hồng đi phát quang hành lang tuyến, kiểm tra lưới điện, trực xử lý sự cố… để duy trì dòng điện ổn định như bao ngày bình thường khác.

Mỗi tối, tranh thủ những lúc rỗi rãi, anh Hồng gọi điện thoại rồi vui mừng khi biết rằng gia đình vẫn khỏe và luôn đồng hành cùng anh trong những ngày tháng khó quên này.

Với anh Văn Công Thanh, một điều độ viên vốn đã quen với chiếc “ghế nóng” tại Trung tâm điều khiển lưới đện Đà Nẵng, nhiều ngày qua, anh cùng cùng những người thợ điện gìn giữ dòng điện trong những ngày dịch lại thêm những mưa bão đe dọa đến lưới điện thành phố. Quen lắm với những lần trực vận hành “3 tại chỗ”, anh vẫn cảm thấy mình may mắn khi có sự hỗ trợ từ người mẹ, người vợ chăm lo những đứa con đang tuổi ăn, tuổi lớn những ngày anh xa nhà.

Người thợ điện Đà Nẵng vừa chống dịch, vừa phòng chống lụt bão trong những ngày tháng 9

Khó khăn nối tiếp, một mùa mưa bão miền Trung lại cận kề. Vừa chống dịch, các anh lại “đua cùng thời gian” chống bão. Những ngày tháng 9, cái dáng tất cả xuôi ngược của những người thợ điện dưới cơn mưa nặng hạt, gió ầm ào rồi chợt ráo hoảnh, “chợt mưa chợt nắng” của cơn bão số 5 ảnh hưởng đến thành phố mà thấy nao lòng.

Tôi cứ nhớ mãi lời chia sẻ giản dị mà nghe thân thương đến lạ của anh công nhân Lương Hồng: “Tới nay là đã hơn 1 tháng xa nhà, tôi thầm mong dịch bệnh được kiểm soát để tiếp tục được cống hiến cho công việc và có thời gian thăm, chăm sóc gia đình – nơi đã là hậu phương đồng hành và âm thầm hỗ trợ tôi bao lâu nay”.

Nhìn các anh, bất chợt người viết nhận ra làm việc online mùa dịch giữa tiếng lũ trẻ í ới, những ngày ba bữa ăn xoay như chong chóng rồi lại tất bật hoàn thành đúng nhịp công việc…; dường như tất cả vẫn là niềm hạnh phúc đời thường bởi vẫn được gần con, kề bên gia đình.

Nhìn các anh, bất chợt tôi cũng tự nhủ: “Ừ, chỉ cần mỗi người cố gắng một chút nữa thôi, rồi tất cả sẽ ổn…”.

 


  • 01/10/2021 08:00
  • T.Uyên
  • 705